Lập trình mệnh lệnh (Imperative Programming) và lập trình phản ứng (Reactive Programming) là hai mô hình lập trình với những đặc điểm và ứng dụng khác nhau. Dưới đây là sự khác biệt chính giữa hai mô hình này:
Lập trình mệnh lệnh (Imperative Programming)
- Định hướng quy trình: Lập trình mệnh lệnh tập trung vào việc mô tả một chuỗi các bước mà máy tính phải thực hiện để giải quyết một vấn đề. Nó chủ yếu dựa vào các câu lệnh thay đổi trạng thái của chương trình.
- Kiểm soát chặt chẽ: Người lập trình chỉ định chính xác thứ tự mà các câu lệnh phải được thực hiện, điều này cho phép kiểm soát chặt chẽ quá trình thực thi của chương trình.
- Ứng dụng: Thường được sử dụng trong các tình huống cần kiểm soát chặt chẽ về luồng dữ liệu và cấu trúc điều khiển, như trong việc viết script, thuật toán, hoặc các thành phần hệ thống cấp thấp như driver hoặc firmware.
Lập trình phản ứng (Reactive Programming)
- Định hướng dữ liệu và sự kiện: Lập trình phản ứng tập trung vào ...