Bạn có thể định nghĩa Tính trừu tượng trong Lập trình hướng đối tượng (OOP) như thế nào?
Bạn có thể định nghĩa Tính trừu tượng trong Lập trình hướng đối tượng (OOP) như thế nào?
Tính trừu tượng trong Lập trình hướng đối tượng (OOP) là một trong bốn tính chất cơ bản, được sử dụng để giảm độ phức tạp và tăng khả năng tái sử dụng của mã nguồn bằng cách "hiển thị" các thuộc tính và hành vi thiết yếu của đối tượng, đồng thời "ẩn" đi những chi tiết không cần thiết hoặc nội bộ từ người dùng cuối[1][2][3][4][5][6][7][8].
Tính trừu tượng cho phép lập trình viên tập trung vào "cái gì" (what) một đối tượng hoặc một class làm, mà không cần quan tâm đến "làm như thế nào" (how) - tức là cách thức thực hiện các hành vi đó[2][3]. Điều này được thực hiện thông qua việc sử dụng các lớp trừu tượng (abstract classes) và giao diện (interfaces), nơi mà các phương thức có thể được khai báo nhưng không được triển khai. Các lớp con sau đó sẽ kế thừa và triển khai các phương thức này theo cách thức cụ thể của chúng[6].
Trong quá trình thiết kế, tính trừu tượng giúp xác định các interface, qua đó các đối tượng và module có thể tương tác với nhau mà không cần biết đến chi tiết cụ thể của từng đối tượng[2][3]. Điều này giúp cho việc bảo trì và mở rộng hệ thống trở nên dễ dàng hơn, vì các thay đổi trong cách thức triển khai không ảnh hưởng đến các đối tượng khác sử dụng interface đó[4].
Ví dụ, tron...
middle
Gợi ý câu hỏi phỏng vấn
Chưa có bình luận nào